16 Chương mười sáu ‒ Đời sống mới và hy vọng mới
Chương mười sáu
Đời
sống mới và hy vọng mới
Ba
ngày sau đó mọi sự đều im lặng. Tin Giêsu chết được chuyền miệng trong khắp thủ
đô. Không khí buồn tẻ đè nặng trên ngày đại lễ. Không thể tin được rằng một con
người chỉ biết chữa bệnh, an ủi, suốt đời làm việc thiện, rao giảng hoà bình, tha
thứ và yêu thương, yêu thương cả kẻ thù, lại có thể bị đối xử một cách hung ác
và tàn nhẫn. Làm sao có thể xảy ra như thế được? Cái gì sẽ xảy ra cho chúng ta?
Câu trả lời phải là điều ác không đi đôi với điều thiện.
Vào
ngày thứ ba, tin bắt đầu lan. Ba phụ nữ đi đến mộ vào sáng sớm Chủ nhật để ướp
xác Đức Giêsu. Ngôi mộ trống trơn; lính tráng cũng không có, chỉ thấy hai người
lạ mặt toàn thân rực rỡ nhưng không hẵn là người đang đứng đó. Họ bảo các bà
rằng ngài đã sống lại như ngài hứa.
Các
bà trở về báo tin Giêsu đã sống lại cho các môn đệ đang lẫn trốn. Họ cười các
bà và cho đó là mộng mị. Nhưng rồi Phêrô và Gioan đi đến mộ và không thấy xác Đức
Giêsu ở đó. Hai ông trở về càng buồn bã hơn nữa. Suốt ngày hôm ấy không nghe
thấy tin tức gì.
Chiều
hôm ấy, hai môn đệ về làng ở Êma phía tây Giêsrusalem. Trên đường họ gặp một
người lạ cùng đi. Họ bàn tán về Giêsu và nỗi thất vọng của họ. Người lạ mặt
nhắc lại các lời tiên tri về vị Cứu Tinh để giúp họ hiểu. Khi đến Êma, người lạ
nhận lời ở lại với hai ông. Trong bữa ăn tối, hai ông nhìn người lạ bẻ bánh và
nhận ra đó là Giêsu, nhưng ngài biến đi tức khắc.
Tôi
nghĩ rằng có rất nhiều hài hước trong những gì xảy ra sau đó. Đức Giêsu biết
hai môn đệ sẽ chạy thật mau về lại Giêrusalem mà báo tin cho các môn đệ khác. Nhưng
ngài cũng phải về đấy trước hai ông để gặp các môn đệ. Xem ra ngài thích thú
với thân xác phục sinh có thể di chuyển mau lẹ theo như ý muốn.
Đến
nơi các môn đệ đang ẩn, Đức Giêsu gõ nhẹ cửa mà nói, «Thầy đây, mở cửa cho Thầy vào!». Họ lấy làm bỡ ngỡ và ngạc nhiên. Ngài
và các môn đệ mừng rỡ gặp lại nhau như lúc họ thấy ngài đi trên mặt hồ vào giữa
đêm tối sóng gió. Giờ đây ngài xuất hiện đột ngột trong đêm tối. Căn phòng tối
om với ngọn đèn dầu leo lét khói chiếu bóng người trên vách. Đột nhiên Đức
Giêsu đi xuyên qua tường và hiện ra trước mặt họ. Họ kinh hãi, nhảy nhót, không
thốt nên lời.
«Đừng đứng chết đó, Thầy đây mà».
Họ
không biết trả lời thế nào, tưởng đó là ma.
«Thầy đây mà. Xem đây. Đưa đây một miếng cá. Ma
không ăn cá được».
Họ
đưa ngài một miếng cá, ngài cầm lấy mà ăn. Họ cùng ngồi xuống, lấy lại tinh
thần.
«Bình an cho anh em», Đức Giêsu bảo họ. «Hãy nhận lấy Thánh Linh, anh em tha tội cho
ai, thì họ được tha. Anh em cầm tội ai, thì họ bị cầm».
Ngài
ở lại với họ một thời gian rồi biến đi. Sau đó không lâu hai môn đệ đi Êma về
tới, thở hồng hộc, gõ cửa mà lòng nôn nóng báo tin. Họ rất đỗi ngạc nhiên khi
các môn đệ bảo họ: «Chúng tôi biết ngài
còn sống. Ngài vừa đi». Tôi nghĩ rằng Đức Giêsu muốn đùa với các môn đệ. Thiên
Chúa cũng biết hài hước. Chúng ta nên đoán ra mà xem. Thiên Chúa rất tinh tế, cái
hài hước của ngài cũng vậy.
Sau
những ngày đẹp đẽ gia đình đoàn tụ đó, Đức Giêsu và Thánh Linh ngài ở với họ
trong mọi nơi họ đến, từ Palêtina, vùng Tiểu Á, Ấn độ, Phi Châu, Tây Ban Nha và
trong những miền xa xăm của Đế Quốc Lamã. Cho những tâm hồn đau khổ, buồn phiền
và đang tìm kiếm, họ đem đến sứ điệp êm ái của Con người bình dị này, một trật
cũng là Thiên Chúa.
Comments
Post a Comment