Posts

Showing posts from June, 2020

20 Giôsê - Chương hai mươi

Image
CHƯƠNG HAI MƯƠI Thuyền trưởng Phongli cố gắng liên lạc với chú của ông ở Vatican , nhưng vô ích. Người thư ký vẫn tiếp tục bảo ông rằng vị Hồng Y đang bận toà và Hồng Y sẽ liên lạc với ông khi rảnh. Ông thuyền trưởng thất vọng vì hy vọng rằng chú ông sẽ giúp được cho Giôsê, ông không bao giờ nghĩ rằng chú ông ngồi ghế chánh án xét xử Giôsê. Giờ đây vụ xử đã xong, Hồng Y liên lạc với người cháu và mời đến nhà. Ông không có nhiều thì giờ lắm để nói chuyện, nhưng ông có thể dành cả trưa mai với cháu ông. Sáng hôm sau người phát thơ đến phòng Giôsê. Anh đưa cho chàng một giấy phép triều kiến đức Thánh Cha. Giôsê mừng lắm. Buổi triều kiến vào lúc mười một giờ ba mươi cùng ngày. Giôsê còn được hai giờ trước khi triều kiến, vì thế chàng lấy xe buýt đến đồi Gianiculan nhìn xuống Rôma. Khó mà lấy đúng xe buýt, nhưng khi lấy đúng xe thì chỉ mất vài phút chạy vòng vèo là tới đỉnh. Khi Giôsê bước xuống xe buýt, chàng thấy một quày bán thức ăn, nên mua một cây kẹo. Chàng đi dọc theo lố

19 Giôsê - Chương mười chín

Image
CHƯƠNG MƯỜI CHÍN Chiếc tàu Sao Biển cập bến ở Ôtia. Lúc ấy trời đã vào chiều. Hành khách đứng dọc boong tàu, hào hứng nhìn cảnh vật. Cái thị trấn cổ đang hiện ra. Chiếc tàu cổ hạ neo. Ông thuyền trưởng chào hành khách khi họ nối đuôi lên bờ. Ông thân mật bắt tay Giôsê, và trong giây phút cuối cùng ông ôm choàng lấy chàng, hai người ôm nhau. Mai Liên đứng gần ông thuyền trưởng cũng làm như thế. Họ cám ơn Giôsê về hết mọi việc và chúc chàng may mắn. Ông bác sĩ cũng đi Rôma vài ngày và hỏi Giôsê có muốn quá giang không. Giôsê vui mừng nhận lời ngay. Chàng không có nhiều tiền và cũng đã định đi bộ. Đi xe đến Rôma cũng gần. Bác sĩ bảo Giôsê rằng ông suy nghĩ nhiều về câu chuyện họ trao đổi tối hôm trước, và ông đã viết trong tờ tường trình những sự kiện y như đã xảy ra. Ông cảm thấy sung sướng về việc đó, mặc dù ông không biết nó có ý nghĩa gì. Ông vui sướng vì đã gặp Giôsê và nghĩ là sẽ không gặp được người nào như chàng nữa. Giôsê bảo ông đừng quá khắt khe với chính mình. Ông

18 Giôsê - Chương mười tám

Image
CHƯƠNG MƯỜI TÁM Giôsê thức dậy lúc bốn giờ ba mươi, đúng như dự định và không cần đồng hồ đánh thức. Cha Phát và giáo sĩ Dô An đến lúc năm giờ ba mươi, ngay sau khi Giôsê ăn điểm tâm xong. Họ uống cà phê với chàng, trao đổi vài câu chuyện hài hước, và ra đi. Giôsê nhìn quanh quẩn căn nhà, lòng buồn man mác. Chàng lấy cái búa và cái đục trên bàn tặng cha Phát, và một bộ khác tặng giáo sĩ Dô An. Chàng xách một gói nhỏ đựng đồ của chàng và nhìn qua cửa sổ phía sau ra cánh đồng cỏ. Qua các kẻ hở của hàng rào gỗ, chàng thấy ba còn cừu đang nhìn vào vườn nhà. Chàng đi ra cửa sau, bước qua giậu và sờ mấy con cừu, âu yếm nắm tai chúng như chàng thường làm, rồi đi lại vào nhà và ra cửa trước với hai ông bạn. Họ thấy nước mắt chảy xuống má chàng, nhưng không nói gì cả. Chiếc xe yên lặng lăn bánh ra khỏi làng. Hầu hết dân chúng còn đang ngủ. Những tia nắng vàng của mặt trời hực đỏ dọi qua cây cối như những luồng điện sáng. Trời hơi lạnh. Giôsê mặc áo ấm. Thật là một buổi sáng tốt để lái