Khuyến khích người Kitô hữu ăn rau cỏ, hay ăn «mọi thứ cỏ mang hạt giống» là đúng hay sai?
Khuyến khích người Kitô hữu
ăn rau cỏ, hay ăn
«mọi thứ cỏ mang hạt giống»
là đúng hay sai?
Hãy đọc đoạn Kinh Thánh này của Ngôn sứ Đaniel (Đn
1:5-17):
«5 Nhà vua dành cho chúng khẩu phần
hằng ngày trong thức ăn rượu uống của nhà vua. Chúng phải được nuôi dạy ba năm, và sau thời
hạn đó, phải ra mắt nhà vua. 6 Trong số các trẻ ấy có Đa-ni-en, Kha-na-ni-a,
Mi-sa-ên và A-da-ri-a là những người Giu-đa. 7 Quan đứng đầu các thái giám đổi tên cho chúng: Đa-ni-en thành
Bên-tơ-sát-xa, Kha-na-ni-a thành Sát-rác, Mi-sa-ên thành Mê-sác và A-da-ri-a
thành A-vết Nơ-gô. 8 Phần
Đa-ni-en, vì quyết tâm không để mình bị
ô uế do thức ăn rượu uống của nhà vua, nên đã xin quan cho mình khỏi bị ô
uế. 9 Chúa đã
khiến cho Đa-ni-en được cảm tình của quan đứng đầu các thái giám. 10 Nhưng quan này nói với Đa-ni-en rằng: "Ta sợ
đức vua; vua đã chỉ định đồ ăn thức uống cho các ngươi. Vua mà thấy mặt mũi các ngươi gầy ốm hơn các
bạn cùng tuổi thì chính các ngươi sẽ khiến ta mang tội trước mặt vua. " 11 Đa-ni-en thưa với người được quan đứng đầu các thái
giám chỉ định để trông coi Đa-ni-en, Kha-na-ni-a, Mi-sa-ên và A-da-ri-a: 12 "Xin quan cứ thử các tôi tớ của quan đây trong
mười ngày: cứ
cho chúng tôi ăn rau uống nước, 13 rồi quan nhìn sắc mặt chúng tôi và sắc mặt những đứa
dùng thức ăn của nhà vua. Lúc đó quan
thấy thế nào thì cứ xử với các tôi tớ của quan như vậy. " 14 Quan chấp nhận lời các cậu ấy xin và thử trong mười
ngày. 15 Hết mười
ngày, quan thấy các cậu sắc mặt hồng hào, da thịt đầy đặn hơn tất cả những đứa
đã dùng thức ăn của nhà vua. 16 Thế là quan giám thị cất phần thức ăn rượu uống của các cậu đi và cứ
cho ăn rau. 17 Bốn cậu bé này đều được Chúa ban ơn hiểu rộng biết
nhiều về tất cả chữ nghĩa và lẽ khôn ngoan. Riêng Đa-ni-en còn được hiểu biết mọi thị kiến
và điềm báo mộng.»
Vua Babilon muốn nuôi 4 trẻ Do Thái để họ giúp mình về
sau. Nhà vua ưu đãi 4 người này bằng
cách cho họ ăn uống những đồ ăn thức uống của nhà vua, đương nhiên trong ấy có
thịt và rượu. Nhưng Đaniel chỉ xin cho 4
người được ăn rau và uống nước lã thôi, vì không muốn bị ô uế vì ăn thịt và
uống rượu.
Như vậy, vào thời ông Nô-e, nhân loại đã trở nên sa
đọa vì tội lỗi, bản tính con người đã trở nên hiểm ác hơn trước đó, việc ăn rau
cỏ không còn thích hợp với bản tính thấp hèn, yếu đuối của con người nữa, nên
Thiên Chúa mới thông cảm với con người mà cho phép con người được ăn thịt thú
vật, vốn được mấy cuốn sách đầu của Kinh Thánh coi là thức ăn gây ô uế, chứ khởi đầu từ nguyên thủy không phải ăn như vậy.
Đức Giêsu đã nêu lên trường hợp Thiên Chúa thông cảm
với tình trạng suy thoái tâm linh của con người, nên Môsê đã cho phép người ta
ly dị vợ vì lý do ngoại tình, chứ khởi đầu không phải được như vậy.
Xem Mt 19:3-9 => «(3) Những người Pharisêu đến gần Ðức Giêsu để
thử Người. Họ nói: “Thưa Thầy, có được phép rẫy vợ mình vì bất cứ lý do nào
không?” (4) Người đáp:
“Các ông không đọc thấy điều này sao: “Thuở ban đầu, Ðấng Tạo Hóa đã làm ra con
người có nam có nữ”, (5)
và Người đã phán: “Vì thế, người ta sẽ lìa cha mẹ mà gắn bó với vợ mình, và cả
hai sẽ thành một xương một thịt”. (6) Như vậy, họ không còn là hai, nhưng chỉ là một xương một thịt. Vậy, sự
gì Thiên Chúa đã phối hợp, loài người không được phân ly”. (7) Họ thưa với Người: “Thế sao ông Môsê lại
truyền dạy cấp giấy ly dị mà rẫy vợ?” (8) Người bảo họ: “Vì các ông lòng
chai dạ đá, nên ông Môsê đã cho phép
các ông rẫy vợ, chứ thuở ban đầu,
không thế đâu. (9) Tôi
nói cho các ông biết: Ngoại trừ trường hợp hôn nhân bất hợp pháp, ai rẫy vợ mà
cưới vợ khác là phạm tội ngoại tình”.» .
Câu 7&8 nói rõ sự nhân nhượng ấy.
Như vậy, Thiên Chúa cho phép con người ăn thịt vì
thông cảm với tình trạng suy thoái tâm linh của họ, chứ từ khởi thủy không phải
như vậy. Có những người muốn trở nên trọn lành thánh thiện như tình trạng ban đầu
của con người, như Đức Giêsu từng khuyến khích: «Anh em hãy nên hoàn thiện, như Cha anh em trên trời là Ðấng hoàn thiện»
(Mt 5:48), nên họ chủ trương ăn rau cỏ và khuyên ai muốn nên trọn lành cũng hãy
làm như vậy. Thời nguyên thủy, khi con người chưa sa ngã, Thiên Chúa khuyên con
người «29 Thiên Chúa phán: "Đây Ta ban cho các
ngươi mọi thứ cỏ mang hạt giống trên
khắp mặt đất, và mọi thứ cây có trái mang hạt giống, để làm lương thực cho các ngươi. 30 Còn đối với mọi dã thú, chim trời và mọi
vật bò dưới đất mà có sinh khí, thì Ta ban cho chúng mọi thứ cỏ xanh tươi để
làm lương thực.» (St 1:29-30).
Sau khi con người trở nên quá tội lỗi, Thiên Chúa đã phải
dùng Đại hồng thủy để tiêu diệt toàn bộ nhân loại. Lúc ấy, giữa con người và thú vật đã thù
nghịch nhau, do con người trước đó đã không còn lòng nhân đối với thú vật, đã
giết hại chúng để làm thức ăn, nên chỉ khi ấy, Thiên Chúa mới thông cảm với bản
tính thiếu yêu thương của con người mà cho phép con người ăn thịt loài thú:
St 9:1-4 => «1 Thiên Chúa ban phúc lành cho ông Nô-ê và các con ông, và Người phán
với họ: "Hãy sinh sôi nảy nở thật nhiều, cho đầy mặt đất. 2 Mọi dã thú, mọi chim trời, mọi giống vật bò
dưới đất, và mọi cá biển sẽ phải kinh
hãi khiếp sợ các ngươi: chúng được trao vào tay các ngươi. 3 Mọi
loài di động và có sự sống sẽ là lương thực cho các ngươi; Ta ban cho các
ngươi tất cả những thứ đó, cũng như đã ban cỏ xanh tươi. 4 Tuy nhiên các ngươi không được ăn thịt với
mạng sống của nó, tức là máu».
Như vậy, rõ ràng là người ăn rau cỏ thay vì ăn thịt
thú vật thì tốt lành hơn người ăn thịt. Như vậy đáng lẽ Giáo Hội nên khuyến khích
người ta nên trọn lành hơn bằng cách ủng hộ những người ăn rau cỏ thay vì ăn
thịt, chứ kết án họ lạc đạo là hoàn toàn sai.
Comments
Post a Comment