Chó câm

Trong Sách “Muối Cho Đời” của Đức Benedict 16, do Phạm Hồng-Lam và Ts. Trần Hoành dịch, Phong trào Giáo dân Việt Nam Hải ngoại xuất bản tại Hoa Kỳ, tháng 1-2006, trang 85 có đoạn: 


Ngày nay người ta nói nhiều về vai-trò ngôn-sứ của Giáo-hội. Từ-ngữ đó đôi lúc bị lạm-dụng. Nhưng đúng là Giáo-hội không bao giờ được phép chạy theo thời. GIÁO-HỘI PHẢI NÓI LÊN CÁI XẤU VÀ CÁI NGUY CỦA THỜI-ĐẠI; PHẢI NHẮC-NHỞ LƯƠNG-TÂM NHỮNG KẺ CÓ QUYỀN, CẢ NHỮNG NGƯỜI TRÍ-THỨC, VÀ CẢ NHỮNG KẺ THỜ-Ơ HẸP-HÒI TRƯỚC NHỮNG NỖI THỐNG-KHỔ CỦA THỜI-ĐẠI. Là giám-mục, tôi thấy có nhiệm-vụ phải làm chuyện đó. Lại nữa tình-trạng suy-đồi quá hiển-nhiên: Đức tin mệt-mỏi, ơn-gọi tu-trì sút-giảm, luân-lí đạo-đức xuống cấp ngay cả trong giới giáo-sĩ, tình-trạng bạo-lực càng ngày càng tăng v.v. LỜI CHÚA TRONG KINH-THÁNH VÀ NHỮNG LỜI CỦA CÁC GIÁO-PHỤ NHƯ VANG LÊN TRONG ĐẦU TÔI, KẾT ÁN NẶNG-NỀ NHỮNG MỤC-TỬ NÀO LÀM CHÓ CÂM ĐỂ TRÁNH BỊ PHIỀN-TOÁI VÀ VÌ THẾ ĐỂ CHO NỌC ĐỘC LAN-TRÀN. Im-lặng không phải là bổn-phận hàng đầu của người công-dân và riêng tôi, tôi kinh-sợ cảnh một giám-mục chỉ biết an-phận, chỉ lo làm sao để tránh phiền-phức và lấp-liếm xung-đột.

Comments

Popular posts from this blog

Cảm nghĩ về vụ Giám mục Nguyễn Hữu Long và Linh mục Đặng Hữu Nam

Về phản ứng của Ban Biên Tập Công giáo Việt Nam

Hãy cải thiện Giáo Hội từ gốc chứ đừng từ ngọn